Là người sáng lập một công ty phần mềm ở Melbourne (Australia), rất bận rộn nhưng ba năm trở lại đây, anh Vũ Khắc Tâm vẫn thường xuyên về Việt Nam. Anh đi từ nam ra bắc 6 lần nhưng đến nay vẫn chưa tìm được thông tin tích cực nào về mẹ.
Ký ức của ông Tan trước khi 48 tuổi, ông thậm chí không biết mẹ mình, vì ông rất được cha mẹ nuôi yêu thương. Anh cho biết: “Từ nhỏ tôi đã được mẹ chăm sóc, tôi không cho ai động vào. Trước đây, tôi có người giúp việc trong một nhà đủ điều kiện ở Việt Nam”, Tân nói. – Vợ anh Tân trong một lần về Việt Nam tìm mẹ. Nhiếp ảnh: NVCC.
Năm 12 tuổi, bố mẹ đưa anh đến định cư tại xứ sở Kangaroo. Nhờ sự dạy dỗ cẩn thận của cha mẹ, cậu bé Vũ Khắc Tâm vào chủng viện, thành tích vẫn rất nổi bật, cậu đã giành được nhiều bằng cấp tại đây. Khi lớn lên, ông Tan giữ chức vụ cao cấp tại Tập đoàn dầu khí BP và lấy vợ người Anh.
Hơn mười năm trước, cha mẹ anh sức khỏe yếu và quyết định trở về Úc. Gây dựng sự nghiệp để phụng dưỡng cha mẹ. Năm 2001, cha cô qua đời vì bạo bệnh, đến năm 2013, mẹ cô cũng qua đời.
“Trong những ngày tôi chăm sóc mẹ ốm, bà ấy muốn biết tôi là con nuôi của bố mẹ anh ấy. Lúc đó, người đàn ông 52 tuổi không thể nói:” Đừng tin điều này, vì bố mẹ tôi đối xử với tôi. Tình yêu thật tuyệt vời. Mẹ anh vẫn ổn, và anh bắt đầu lắng nghe trong khi chờ đợi thông tin về bà. Năm 2014, anh về Trực Ninh (Nam Định) tìm mẹ nhưng lần này có nhiều người đến nhận người thân mà anh không biết giải quyết ra sao.
Năm 2015 và 2016, anh ấy tiếp tục tổ chức cho tôi về Việt Nam ba lần, nhưng đều không đạt được kết quả khả quan như trước.
Vũ Khắc Tâm, một cậu bé tuổi được cha mẹ nuôi yêu thương, nhưng cậu không bao giờ tiết lộ rằng mình là một đứa trẻ. Cho đến ngày cuối cùng của cuộc đời. Ảnh: NVCC .- — Đầu năm 2017, người đàn ông này đến một ngôi làng nhỏ từng sinh sống trên đường Thành Thái (Q.10, TP.HCM). Anh tìm được nhà của chú và dì (anh ruột của mẹ nuôi) ở đây, và trả lại giấy khai sinh mà dì anh đã giữ hơn 50 năm.
“Trên tờ giấy ghi tên tôi là Bùi Duy Tân, sinh năm 1966, anh Tấn ghi:” Mẹ tôi là Bùi Thị Mão, sinh năm 1951, sinh đông tại bệnh viện phụ sản Gò Vấp. “Anh cả cũng phán đoán mẹ anh có thể là người Nam Định hoặc Thái Bình, vào Sài Gòn từ năm 1954. — Lần này anh tiếp xúc với một người Việt Nam đang sinh sống tại Mỹ, người đã nhận anh từ mẹ ruột của anh. Anh ta đưa bố mẹ nuôi. Điều kiện duy nhất của cô gái ôm con đi cùng cha để tìm lời đề nghị của tôi là: người chào hàng phải là người Công giáo, vì người cha là người hoạt động trong giới Công giáo. Hội đồng giáo xứ. Cha mẹ nuôi của cô ấy đủ tiêu chuẩn. “Vì vậy, anh tin tưởng giao cho cô sinh một đứa bé.
” Lúc đó, mẹ tôi khóc rất đau, mẹ không muốn bỏ tôi, nhưng cô ấy mới 15 tuổi. Mẹ tôi không thể không để tôi đi. Mẹ tôi đã đưa cho tôi giấy khai sinh. Nghe xong câu chuyện chia ly, tôi không cầm được nước mắt và càng quyết tâm đi tìm cháu ”, bà Tân xúc động nói – Giấy khai sinh được dì và chú Tấn giữ hơn 50 năm. Ảnh: NVCC .
Cuối năm 2017, anh tiếp tục trở về Việt Nam và thành lập một nhà thờ tại TP.HCM, được sự giúp đỡ của nhiều mục sư tận tâm, anh cũng nhận được một số thông tin tích cực, tuy nhiên khi đến những nơi này để hỏi han thì khả Các nhân sự không còn ở đó và không ai biết họ sẽ đi đâu.
Bao nhiêu nỗ lực đã bị gián đoạn. Tuy nhiên, Jack Ma, ông Tan không bao giờ tìm thấy những suy nghĩ tích cực của mẹ mình. Giống như cha mẹ nuôi của mình, Tan và ông Vợ anh không có con, từ khi biết mình sinh ra một người mẹ 15 tuổi, anh chỉ có một mong muốn duy nhất là tìm mẹ và chăm sóc mẹ già.
“Đúng vậy, nghiên cứu này đang làm tôi đau đớn Cuộc sống hiện tại. Mong anh tha thứ cho em, còn nếu không ảnh hưởng đến em thì mong anh liên lạc với em. Tôi muốn chăm sóc cho cháu “, ông Tâm nói.
Một số thông tin về mẹ cháu Tâm:
– Bà là Bùi Thị Mão, sinh năm 1951, có thể là Thái Bình, Nam Định .
Cuối năm 1966, khi 15 tuổi, chị sinh cháu Bùi Duy Tân tại bệnh viện phụ sản Gò Vấp. – Gia đình công giáo và cha làm việc tại giáo xứ. -Phan Duong
Leave a Reply