Một tai nạn xảy ra. Khi đó, tôi làm việc cho một cơ sở sản xuất thịt được khoảng 8 tháng, vì vậy tôi phải có thời gian rảnh vì bận chăm con nhỏ. Đúng một ngày sau, chồng tôi cũng mất việc.
Chỉ sau một ngày, mọi thứ đã thay đổi, từ cuộc sống tràn đầy đến đột ngột biến mất. Trong trường hợp này, tôi và chồng đã phải ngồi tập cùng nhau.
Chị Hồng Phước lái xe phân khối lớn giúp chồng kinh doanh. Ảnh: H.P.
Bài học thứ tư mà chúng tôi nhận ra đầu tiên đó là: tiết kiệm, chăm chỉ là điều rất cần thiết, nhưng quan trọng nhất là đầu tư đúng chỗ để “hái ra tiền”. Chỉ khi đầu tư vào kinh doanh, bạn mới có thể nhanh chóng trả nợ và trang trải chi phí sinh hoạt, không trở nên thụ động khi dựa dẫm vào người khác.
Tôi 35 tuổi và chồng tôi quyết định khởi nghiệp năm 40 tuổi. Thật không dễ dàng chút nào.
Mùa thu năm 2013, khi tôi mang thai đứa con trai út, vợ chồng tôi thành lập công ty vận tải chuyên kinh doanh vận tải bằng xe tải lớn. Do chồng tôi có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực này, công ty mới thành lập nhưng thời hạn hợp đồng rất dài. Sau khi công ty ổn định, chồng tôi cũng mua cổ phần và là đồng sở hữu của hai công ty vận tải khác. Tôi cũng giúp chồng quản lý hồ sơ của hai công ty này. Từ bây giờ, chúng tôi có một khoản đầu tư tốt. Đó là do chúng tôi chưa có kinh nghiệm về thủ tục báo cáo thuế: cuối năm tài chính phải nộp cả thuế thu nhập cá nhân và thuế thu nhập doanh nghiệp. Với số vốn còn ít ỏi, tổng cộng 40-50.000 đô la Canada đã bị mất trắng, khiến vợ chồng tôi thua lỗ.
Mặc dù sai lầm này không làm cho công ty phá sản, nhưng tôi nhận thấy một bài học khác: Nếu không có kiến thức chuyên môn, sẽ rất khó điều hành doanh nghiệp. Vào mùa hè năm 2018, khi các con tôi được nghỉ hè, tôi đã lái xe 400 km từ vùng đất Carlagy đến trung tâm của tỉnh Alberta để tham gia lớp học kế toán.
Những đứa trẻ trong vườn Hồng Phước. Ảnh: H.P.
Tôi đã học được rất nhiều điều kể từ khi bắt đầu kinh doanh tay trắng. Ban đầu, giống như một người mù mò mẫm trong bóng tối, nhưng nếu không liều lĩnh, chúng ta vẫn có thể hài lòng với sự tiết kiệm. Mua xe ô tô và lo cho con những điều kiện sống cơ bản nhất mà giờ mình mong con đủ 4-18 tuổi, rồi dành số tiền này để đóng học phí cho con nếu cần. Những năm đầu vài năm tới kinh tế khấm khá hơn để con cái đi lại thoải mái khi lớn lên. Tôi tin rằng những mục tiêu cao hơn sẽ thúc đẩy tôi nỗ lực hết mình.
Nguyễn Phương
Leave a Reply