Ông bố trẻ hối hận vì đã biến con thành nô lệ của iPad

Home / Tổ ấm / Ông bố trẻ hối hận vì đã biến con thành nô lệ của iPad

Khi các thiết bị điện tử dần trở thành vật bất ly thân đối với cậu con trai 3 tuổi, anh Nguyễn Hoàng Nghiêm (Q.2, TP.HCM) cảm thấy bất an. Đây là một phần trong quyết định để iPad cho các con của mình.

Vợ tôi đã làm việc nhà vào cuối tuần trước. Người phụ nữ lấy ra một số món đồ cũ nhỏ từ chiếc hộp các-tông cất trên nóc tủ. Cô ấy bỗng im lặng. Tôi biết những điều này – những kỷ niệm thời thơ ấu quý giá mà vợ tôi vẫn còn. Đó là một mớ tranh vẽ bậy, sơn màu loang lổ – kiệt tác của cô ấy và cha cô ấy; đó là một cuốn sổ ghi nhạc viết tay, dùng để ghi lại những bài hát của từng đứa trẻ mà mẹ tôi đã tập cho vợ nghe từ khi đi học; Con diều đầu tiên được làm ra trong một gia đình nhỏ với những hạt gạo được dán trên đó … Ipad là “bảo mẫu”, là người bạn và là đồ chơi của nhiều trẻ em hiện đại. Tuổi thơ của vợ tôi không nhiều nhưng cô ấy có rất nhiều kỷ niệm đầy màu sắc. Tôi vẫn nhớ những người anh chị em vui đùa với trẻ con, nạo lá dừa, quay cối xay gió bằng giấy, và trẻ con chơi những trò chơi không có chủ đề mà chúng chưa bao giờ chơi trước đây. Đừng buồn chán trong mùa hè. Đột nhiên, tôi và chồng nhìn đứa con trai 3 tuổi của tôi đang ngồi trên ghế sofa cắm mặt vào iPad.

Tôi ngạc nhiên rằng “di sản” thời thơ ấu của con tôi tốt hơn iPad. Không có cối xay gió, không có tàu, không có anh chị em, hàng xóm. Bạn hoặc “bảo mẫu” của con bạn chỉ có một iPad. Lưng áo của bé dường như chưa bao giờ thấm đẫm mồ hôi do chạy nhảy nên phá vỡ nhịp độ trước đó. Nhờ công nghệ bảo mẫu của iPad và bốn tường điều hòa nhiệt độ, mặt sau của chiếc áo được khô và thơm.

Ngày trước mua iPad chỉ muốn bớt gánh nặng chăm con, để vợ có công nghệ, con không bò, vợ không phải chịu khó trả lời email khách gấp tại chỗ, vì Tôi thở hắt ra, không vịn tay vào cửa hay chui xuống gầm giường, có iPad, chị không phải dắt con đi từ đầu phố đến cuối ngõ để lấy thìa cơm.

Chỉ cần bật Youtube, mở “Little Bear Gummy”, “Tom and Jerry” hoặc video quảng cáo, vẫn tốt. Với nó, con tôi không níu áo tôi mà hỏi về nó trong cuộc gọi khẩn cấp từ một ông chủ nước ngoài. Nhiều khi đồng nghiệp trầm trồ khen đứa trẻ 3 tuổi sờ iPad thành thạo, tôi cũng thấy tự hào vì cháu cũng thành thạo công nghệ như bố mình. Giờ rảnh rỗi để chơi với con, vợ chồng tôi khó tách con ra khỏi công nghệ cao.

Tôi vẫn tự an ủi mình, rồi đến trường, với bạn bè, tôi nghỉ. Ngoài ra, nhìn xung quanh, hầu như tất cả trẻ em trong gia đình đều được đi kèm với iPad, và ai cũng khỏe mạnh, cường tráng. “Giờ con nào cũng thế”, tôi yên tâm.

Nhưng nhìn cánh diều bằng giấy của vợ tôi và các bức vẽ của các con, tôi nhớ cối xay gió và con thuyền. Điều khiến tôi ngạc nhiên là: “Có thể không? Tôi không chỉ nhớ đồ chơi thật ngoài đời mà còn nhớ cả những người bạn thực sự Đó là một trò chơi thú vị và tôi vẫn nhớ mối liên hệ với bố và mẹ. “Đã lâu rồi, cả gia đình ba người chúng tôi không pha trò, chơi với nhau mệt quá. Sau này, khi các con lớn lên, nghĩ lại tuổi thơ của mình, vợ chồng tôi sẽ trào dâng trong ký ức. Chẳng có gì nực cười với các con tôi, chúng không nghĩ đến bố mẹ chúng, giống như việc vợ chồng tôi chạm vào từng bức ảnh, lật giở từng trang của cuốn sổ cũ khi hát cùng mẹ. Tim tôi chợt đau.

Tôi hối hận vì đã biến con mình thành “bảo mẫu” cho iPad. Nhưng nhìn lại, nếu loại trừ yếu tố chủ quan do sự vất vả của vợ chồng thì thế hệ chúng tôi khó có thể mang đến cho con trẻ một tuổi thơ đầy màu sắc như thế hệ trước. Làm. Bây giờ, ra khỏi cổng là đường, xe lăn bánh như mắc cửi, không xây công viên cho trẻ em. Rồi nhà đóng cửa, cửa đóng then cài, hàng xóm chuyển đi mấy nơi thường không quen biết nhau, con cái mất cảm tình với hàng xóm. Khi cộng đồng không còn được kết nối, môi trường bên ngoài gia đình sẽ trở nên nghèo nàn, và trẻ em bên ngoài công nghệ sẽ có những lựa chọn an toàn và hữu ích.

Vẫn còn quá hiếm để có một không gian sống với công viên cây xanh rộng lớn, kết nối cộng đồng và tạo điều kiện thuận lợi cho con trẻ được trưởng thành trọn vẹn để trải nghiệm tuổi thơ đầy màu sắc. Ảnh: Công viên Vinhomes Central Park trung tâm thành phố .—— Tôi chỉ mong một ngày nào đó, con trai tôi bước qua cổng công viên – nơi con có thể chạy, nhảy, đạp xe trên cỏ, đạp xe và đạp xe. Dù cuộc sống hiện đại nhưng những đứa trẻ con nhà thân thiết vẫn quen nhau gọi nhau mỗi chiều đi học về hay những ngày hè nắng gắt. Nếu ngoài những tiện nghi hiện đại, cuộc sống của một đứa trẻ có thể được nuôi dưỡng, thì cuộc sống của đứa trẻ sẽ tươi đẹp biết bao.Trau dồi giá trị cộng đồng, trò chơi thực và con người thân thiện.

Trước khi ước mơ của chúng tôi thành hiện thực, vợ tôi và tôi có thể cần phải lên kế hoạch để thay thế dần dần “bảo mẫu iPad” trong cuộc sống của bạn. đứa trẻ. Bởi mỗi ngày không màu trôi qua là tôi đã đánh mất một tuổi thơ để nhớ, mất đi cơ hội để ghi dấu những kỷ niệm, ký ức của cha mẹ. Trong mọi trường hợp, tôi 50 tuổi khi trưởng thành và 10 tuổi khi còn nhỏ.

Nguyễn Hoàng Nghiêm

Lễ hội âm nhạc “Sắc màu tuổi thơ” của Vinhomes Central Park sẽ được tổ chức tại Nhà thi đấu Phú Thọ (29/5, 6-9 / 5, n ° 1 Lữ Gia, Quận 5, No. Khu 11). Đây là địa điểm được các gia đình ghé thăm để chụp ảnh lưu niệm tại quảng trường du moulinet đầy màu sắc. Bé học uốn cần cẩu, làm cối xay gió, vẽ tranh 3D, tô màu theo chủ đề và trưng bày các bức tranh trên đường phố đầy màu sắc, cắt qua giỏ bóng bay và cắt bóng bay, con vật lắc lư. Linh và con gái Dương Hoàng Yến, nhóm 365 sẽ tham gia nhiều lễ hội âm nhạc biểu diễn đặc sắc.

Leave a Reply

Your email address will not be published.