“Một người đàn ông trái tim có 4 ngăn, một ngăn dành cho người mình yêu và ngăn còn lại dành cho người khác. Ba người còn lại rất ít khi đan xen chuyện tình cảm với nhau, nhưng trong thời gian này, dù thế nào tôi cũng thế.” “Em sẽ nhớ anh. Quả thật, nhiều lúc em khóc vì thương anh, yêu anh nhiều lắm. Em nghĩ đã đến lúc cần anh bên cạnh”. So với Quốc Dũng (29 tuổi) vào cuối tháng 9 này. Màn cầu hôn lãng mạn được bạn gái Thụy Anh thực hiện vào năm 2015 sau 4 năm yêu nhau.
Đã 1 năm rưỡi trôi qua nhưng cô gái 26 tuổi vẫn nhớ từng câu nói run run của bạn trai, nhớ thổn thức khi tim đập loạn nhịp khi nghe Dũng nói ” Làm vợ anh nhé! ”Hôm đó, cô con gái của Huệ đã gật đầu và phong thầy thuốc là“ người đàn ông hạnh phúc nhất thế giới ”.
Quốc Dũng-Thùy Anh rất hạnh phúc bên nhau.
Quốc Dũng Thùy Anh biết điều đó khi còn là sinh viên năm cuối Đại học Y khoa Đại học Y khoa Huế. Hôm đó, mẹ của Thụy Anh là bác sĩ Vân tuyển bác sĩ để chuẩn bị tốt nghiệp cho bệnh viện đa khoa tỉnh Thành Huế. Với tư cách là giáo viên chủ nhiệm, Dũng đã giúp bác sĩ Vân tổ chức các buổi họp mặt với các bạn trong lớp. Ngày 27 tháng 2 năm 2011, anh Đông cùng một số bạn học đến bác sĩ Fan chúc mừng ngày Thầy thuốc Việt Nam. Không hẹn trước nên khi đến nơi, Dũng không gặp sếp mà gặp khi Thùy Anh nhận được lời mời của mẹ. Ấn tượng đầu tiên của Thùy Anh về Shit là một cô gái lễ phép, năng động và xinh đẹp. Sau khi tốt nghiệp vào tháng 7 cùng năm, anh Đông về công tác tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Huế. Ngoài công việc chuyên môn, Dũng còn được phân công phụ trách Phòng Tổ chức cán bộ nên có nhiều cơ hội làm việc với bác sĩ Vân và tiếp xúc với Thùy Anh. Đây cũng là lúc bác sĩ tim mạch không thể “chữa trị” cho trái tim của mình.
“Để chiếm được tình cảm của Thùy Anh, mình đã suy nghĩ rất nhiều, lúc đầu rủ đi học thêm, người nước ngoài thì rủ đi chơi, làm việc khác … chỉ để có thời gian với Thùy Anh, Khi thấy cô ấy bắt đầu có cảm tình với mình, tôi đổi chiến thuật khác, hễ gặp Thùy Anh, tôi lại tiếp tục nhìn cô ấy chằm chằm, nhìn cô ấy xấu hổ, trốn tránh … Một khi tôi không thể trốn được nữa. Tôi phải hoa cả mắt. Chiến thuật này thực sự phát huy tác dụng. Thụy Anh tan xác sau gần hai tháng “, Quốc Dũng hài hước mô tả về chiến thuật đã được vạch sẵn.
Người yêu đầu tiên của Dũng là mua một con gấu bông to bằng bạn gái. Điều trớ trêu là khi Đông không biết làm cách nào để mang món quà lớn của mình về nhà. Anh lại xấu hổ và xấu hổ vì sợ ra đường ai nhìn thấy cũng chê cười. Thùy Anh khi nghe thông tin bạn trai sắp đi taxi, cô khẳng định: “Em không có gì phải ngại. Em đi xe ôm anh sẽ được hôn gấu”. Đằng này, bác sĩ ngày ấy đã trở về nhà với nụ cười của “hai đầu gấu”.
Yêu nhau được 5 tháng Khi Tung Chee-hwa sang Hàn Quốc tập huấn, tình yêu của Tung Chee-hwa và Cui An đã bị đặt nghi vấn. — Sau 5 tháng tự ái, Dũng nhận được học bổng 1 năm đào tạo chuyên ngành tim mạch tại Hàn Quốc (3 / 2012-3 / 2013). Đây là thử thách đầu tiên trong câu chuyện tình yêu của hai người. Bác sĩ gọi khoảng thời gian này là “tình yêu giống như trồng đậu, không có đủ thời gian để bén rễ và đối phó với hạn hán”.
Dũng và Thùy Anh cố gắng liên lạc với nhau trong thời gian này. Có thể qua những cuộc điện thoại, ứng dụng, mạng xã hội… không gian dường như bị thu ngắn lại nhưng nhiều sóng gió đã xảy ra. Khi đó, Thùy Anh đang là sinh viên năm cuối khoa Quản trị kinh doanh của Đại học Huế, em háo hức ra trường và xin việc. Tung Chee-hwa đã dành cả ngày để học trong bệnh viện, khi anh ấy mệt mỏi và áp lực. Những cuộc chia ly nhiều lần khiến họ giận hờn, cãi vã. – “Không có người đi cùng, nhiều lúc tôi nghĩ tình yêu” mới lớn “thế này chết mất. Nhưng tôi quyết không để chuyện này xảy ra. Nhất định phải tìm cách về quê một lần”, Dũng nói. Tháng 11 năm 2008, tức 8 tháng sau, Dũng có đủ tiền mua chuyến bay một tuần về nước. Khi gặp người yêu ở sân bay, cả hai vỡ òa trong hạnh phúc, mọi lo lắng, giận hờn đều được giải quyết.
“Sau khi anh Đông về, tôi mới bắt đầu làm việc nên không dám nghỉ, trong cuộc họp, anh ấy chạy về phía bàn làm việc của tôi và đứng từ xa quan sát công việc của tôi. Cho đến khi anh ấy chụp ảnh tôi tại nơi làm việc. Tôi chụp ảnh và gửi tin nhắn, tôi ngạc nhiên nhìn xung quanh để tìm anh ấy, tôi nhớ anh, tôi sẽ về nhà một lát,Sau khi công việc hoàn thành, tôi sẽ lại đến đón bạn. “Tui’an Archie nhớ lại.
Sau chuyến trở về ngắn ngày, Dong trở về Hàn Quốc trong không khí phấn khởi, còn Chui’an Archie cũng đã ổn định cuộc sống. Làm việc tại Phòng Kế hoạch Tổng hợp Khoa Dược của Trường Đại học Y khoa Huế. , Và đã thi đậu thạc sĩ.
Mọi việc diễn ra theo đúng con đường hạnh phúc. Anh Đông về nhà chăm chỉ làm việc tại Bệnh viện đa khoa tỉnh Thừa Thiên Huế. Anh hiện là trưởng phòng kế hoạch tổng thể và Phụ trách các khoa nội, tim mạch, lão khoa của bệnh viện.
Tình yêu của Quốc Dũng và Thùy Anh đầy khó khăn và thử thách.
“Đã 5 năm yêu nhau, mỗi khi nghĩ đến Thùy Anh, tôi Điều đầu tiên tôi nhớ không phải là cảm giác yêu, mà là cảm giác được yêu. Sự thanh bình. Với người con trai Huế bảo thủ và gia trưởng, tôi không muốn chia sẻ với bạn gái khi gặp khó khăn nhưng khi gặp thử thách lớn trong công việc và cuộc sống, tôi làm theo cách này hay cách khác ( Như một phép màu) Kể cho Xiu An. Đã được xử lý. Tôi thực sự ngưỡng mộ nó. Nhiều khi làm việc ở một nơi xa, bạn sẽ gặp rất nhiều rắc rối, tức giận, khủng hoảng … Tôi chỉ muốn chạy đến bên cô ấy, ngồi ở Cui’an, để được an ủi, động viên “, anh Đông nói với người vợ yêu–
Vị bác sĩ thẳng thắn cho biết tình yêu của anh dành cho Trí – An là cô rất ít khi ốm đau, hai nước tuyệt đối tôn trọng và tin tưởng. Dũng không bao giờ nhìn vào điện thoại, tin nhắn hay Facebook của bạn gái, vì anh cho rằng “mặc dù Chúng tôi sống với nhau. Trong lòng ai cũng có chuyện của mình. Quan trọng là lương tâm và tình cảm chân thật của mỗi người “. Thùy Anh yêu bạn trai chân thành, ham học hỏi và không ngừng cố gắng. Cô Cô sống với bố mẹ đẻ như con trai tương lai, mỗi lần Dũng ra chơi đều được mẹ chuẩn bị đồ ăn ngon, mẹ Thôi An thường trêu vợ chồng trẻ: “Phải chiều lòng bố vợ thì ít nhất cũng phải yêu con. Con gái.
Sau gần 5 năm thân thiết, Quách Đông và Thôi An sẽ kết hôn 24/7 inch – Diệt Minh
Leave a Reply